Thứ Ba, 3 tháng 3, 2009

Tập viết thư- Quy tắc 2.10

Khi còn khờ dại, ngô nghê mới ra trường, chúng ta thường copy nguyên xi một cái mẫu thư nào đó, sử dụng trong từng trường hợp. Khi đi làm ở một nơi thật lâu, có mối quan hệ mật thiết hơn một chút, chúng ta thường viết thư rất vắn tắt, cốt sao có đủ ý tứ là được. Đó có phải là những chuẩn mực viết lách trong văn phòng hay không?

Theo mình là chưa.

Quy tắc 2.10: Chú ý đến cách viết.
Chúng ta viết với hai mục đích: viết cho người khác đọc, và viết cho bản thân mình đọc. Viết cho bản thân không phải là điều quan trọng. Viết cho người khác đọc là chuyện không đơn giản.

Về cơ bản, các thầy ở các trường xóa mù chữ sẽ dậy các vấn đề như font chữ, cỡ chữ, nghiêng đậm, lùi ra thụt vào đầu dòng, viết sao cho rõ ràng ý nghĩa...

Nhưng cấp độ chưởng lực cao hơn, chúng ta phải vận nội công mà nghĩ cho tỏ tường, kín kẽ một vấn đề này. Người mà chúng ta mong họ đọc, họ là ai, làm chức vụ gì có to không, những người đó muốn gì, mình làm thế nào để họ thấy thông tin thì rõ ràng, mà đọc họ thấy vui trong lòng, hay còn gọi là hài lòng, thỏa mãn cái tôi của họ. Còn bản thân bạn chức có to hay không, danh thiếp có vang dội hay không, chuyện đó cũng chẳng cần viết vào bức thư này. Vô hình chung, bức thư có 2 phần rất quan trọng, một là thông tin. Hai là người đọc.

Riêng cái quy tắc này thôi, hiểu được nó, thấm được nó, và luyện được nó cũng mất một thời gian dài cho những đứa không phải thông minh đột xuất như mình. Mặc dù đi làm được tất cả là 5 năm rồi, hôm nay mình mới được học vỡ lòng từ đầu chí cuối, làm thế nào để viết một bức thư.

Cái quy tắc này, nhìn rộng ra, nó không chỉ đơn thuần áp dụng cho mỗi chuyện viết thư. Nó còn là cách ứng xử hàng ngày giữa con người với con người. Nó có thể áp dụng nhiều hình thức: nói chuyện, viết thư, cách hành xử.

Chân thành cám ơn thầy giáo.

Hôm nay đã quyết tâm mua một cuốn sách Work rules, sau khi bị thầy giáo sửa lưng cho vài lần. Sẽ cố gắng sửa từng thứ một, dần dần. Gần 30 tuổi rồi vẫn phải mua sách giáo khoa vỡ lòng về đọc. Cũng không có vấn đề gì. Hôm nay bức xúc bản thân ghê...

Lâu lắm rồi mới có cảm giác thấp thỏm như kiểu đi thi, sẵn sàng một ngày mới, thèm được đặt hai ngón trỏ vào phím F và J mỗi sáng, bực bội, xấu hổ vì những công việc còn chưa tròn trịa.
Và lâu lắm mới thấy một ngày vui
thật.

http://www.thanglong.com.vn/data/90282.jpg

Không có nhận xét nào: