Thứ Hai, 28 tháng 9, 2009

Đi ăn đám cưới đêêêêê

Đầm cho bé đi tiệc cưới

TTO - Bất kỳ bà mẹ nào cũng ao ước cục cưng của mình là một thiên thần đẹp nhất trên đời. Bé gái cũng thích mẹ làm điệu cho mình, vì thế tiệc cưới là nơi để mẹ và con cùng xinh tươi. Hãy giúp bé trở nên xinh xắn với những bộ cánh phù hợp với cá tính và lứa tuổi.

Trang phục nhiều màu sắc tươi vui, có hình ngộ nghĩnh sẽ khiến bé đáng yêu hơn. Chọn chất liệu mềm mại để làn da non của bé không bị kích ứng. Kích cỡ cũng là yếu tố đáng quan tâm vì đầm bó sát sẽ làm bé cử động khó khăn và tạo cảm giác khó chịu. Để công chúa của bạn lúc nào cũng tươi mới, hãy biến hóa nhiều phong cách khác nhau cho cô nàng trong từng buổi tiệc theo những gợi ý sau đây.

Bé như búp bê xinh

Bé sang trọng với đầm trắng nơ đỏ

Bé dễ thương với những lớp voan xếp li mềm mại

Bé xinh tươi như cánh hồng trong chiếc đầm trắng tinh khiết

Bé sành điệu khi tóc, váy và giày ton sur ton

Nét tinh nghịch của bé

Bé bồng bềnh với tầng váy như người mẫu trên sàn cat walk

Bé làm cô dâu nhỏ xinh

Bé là tiểu thư duyên dáng

Bé hồn nhiên tung tăng với hoa

Bé hóa thân là nàng công chúa

Bé hoạt bát và trong sáng với chiếc đầm chấm bi

Ba chị em đồng điệu

Những cô cậu lịch lãm chơi đùa với nhau

Những cô bé sang trọng trong lớp vải voan xếp nếp công phu điểm hoa hồng

Đây là những gợi ý để bạn biến hóa cho thiên thần nhỏ của mình. Tuy nhiên đừng ép bé giống như “top model”, bé sẽ không thích thú với những lần thay quần áo giống như buổi tập thể dục bất đắc dĩ. Bạn cũng có thể chọn mua những kiểu áo tương tự để phù hợp với tính cách và vóc dáng của bé.

Chủ Nhật, 27 tháng 9, 2009

Bộ phim yêu thích trong năm qua

Kim Cattrall

Kim trong phim mới quyến rũ, yêu đời. Chụp ảnh không ăn ảnh mấy

forgotten-beauty-kim-cattrall1




Kim Cattrall

kim_cattrall-256x450.jpg samantha jones image by rmar1221

wbCATTRALL_narrowweb__300x4050.jpg wbCATTRALL_narrowweb__300x405,0.jpg image by thecityalwayson

kimcattrall7.jpg Kim Cattrall image by nancy2583

Kim Cattrall, Cynthia Nixon, Sarah Jessi-JTM-046202.jpg

kim-cattrall-designer-purse.jpg Kim SATC image by thejarisred

aAfkjfp01fo1i-22574/loc10/45389_Kim_Cattrall_Beach_04_122_10lo.jpg





Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2009

Đỗ Quyên đỏ

Đỗ Quyên đỏ

http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Cache/Image/227/226227.jpg

Những câu truyện mới của Tàu lúc nào cũng có vẻ cuồng cuồng, cuồng nộ, cuồng yêu, cuồng sống... Nhưng mà khôgn sang trọng. Thế mà Dziệc Nam hiện giờ ra sức bắt chước cái kiểu này.


Thi thoảng thì nhặt được một vài đoạn văn mà mình thấy có điều gì đó đáng nhớ, nhưng cũng ko phải đoạn văn hay.

Tôi chăm chú nhìn chiếc sọ, cố hiểu xem cái gì ở đó đã hấp dẫn Lu. Có thể là tinh thần hăm dọa chăng? Có thể là sự lạnh lẽo mà chỉ cái chết mới có? Lu có một cái nhìn thật hợp với tên mình. Một cái nhìn băng giá. Không thấy sự ấm áp trong nhiệt tình của Lu. Lu nói chậm, đọc từng vần một cách rạch ròi. Lu có bộ mặt dài hình hạt lạc, với vẻ quyết đoán phán xử. Tính chị thế nào, mặt chị thế ấy. Đôi mắt xếch, giá lạnh như trong tranh tố nữ cổ. Những vẻ đẹp của Lu bị hủy hoại bởi chính nét không bao giờ sai sót của nó. Đôi mắt nửa vành trăng không có hơi ấm và độ ngọt ngào với lính. Sự tôn trọng của chúng tôi đối với Lu là thứ tôn trọng của chuột nhắt đối với mèo.

Lu thích hành động. Lu không biết do dự. Lu tấn công và xâm chiếm. Phong cách của Lu là bắt và xẻ vụn. Sẵn sàng ngắm bắn, như Lu vẫn luôn thích nói. Những cái đó không gây được ấn tượng đối với tôi, trái lại nó gây khoảng cách với tôi. Lu có tư tưởng kiên định. Thứ tư tưởng đầy ý nghĩa chết chóc. Lu quan sát tôi, lạnh lùng, ngời vực, bắt đầu từ lúc tôi chuyển đến. Nụ cười của Lu chứa lời cảnh cáo. Lu đưa cho tôi quyển sổ tay ghi chép những lời dạy của Mao. Nét chữ Lu cực kỳ vuông vắn. Tôi ước chữ của mình giống chữ của Lu. Những lời Lu viết làm tôi chán ngắt. Đầu óc Lu là cỗ máy tuyên truyền. Nó không có máy móc riêng của chính nó. Tôi bảo Lu thế khi Lu yêu cầu tôi góp ý. Lu bảo Lu thích sự thẳng thắn của tôi. Lu bảo mọi người thường nói dối Lu. Lu bị lừa dối bởi một phường đạo đức giả. Lu căm ghét đạo đức giả. Lu bảo đất nước này đang đầy rẫy đạo đức giả. Đảng trong nhiều mặt đang bị bè lũ đạo đức giả điều hành. Lu bảo nhiệm vụ của mình phải chiến đấu chống bọn đạo đức giả. Lu sẽ đem hết phần đời còn lại của mình để uốn nắn lại cái không đứng đắn. Lu yêu cầu tôi tham gia trận tuyến này. Tôi không hiểu đầy đủ ý Lu muốn nói gì, những tôi không nói ra như vậy. Tôi bảo:
- Vâng, tất nhiên rồi, đạo đức giả trong bất cứ trường hợp nào cũng xấu xa.
Lu hỏi:
- Cậu có ngửi thấy mùi đạo đức giả trong căn phòng chúng mình không?
...
Tôi khó lòng tưởng tượng nổi tại sao đêm đêm Lu có thể ngủ, mặt giáp mặt với chiếc sọ người. Tôi bắt đầu có những cơn ác mộng sau khi tôi tưởng tượng ra chiếc sọ người kia ở ngay sát tôi, từ khi giường Lu và giường tôi kê sát vào nhau. Tôi không dám phàn nàn. Linh tính bảo tôi không được làm như thế, bởi tôi chắc chắn rằng Lu sẽ coi lời phàn nàn của tôi như một sự thóa mạ. Làm sao tôi có thể chấp nhận bị coi là một kẻ ghê sợ chiếc sọ của một liệt sĩ.
(văn gì mà không đời sống thật tí nào. Hay là đời sống các bác Tầu lúc nào cũng phải cuồng lên thế này... Không chịu nổi nhiệt, không biết có nuốt hết được quyển truyện này không)

http://www.dienhoahanoi.com/userfiles/Image/HoaDoQuyenVaoMua7.jpg

Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2009

Ngày xưa Hoàng Thị - bài thơ tuyệt diệu

Ngày xưa Hoàng thị

Phạm Thiên Thư

Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Chim non giấu mỏ
Dưới cội hoa vàng

Bước em thênh thang
Áo tà nguyệt bạch
Ôm nghiêng cặp sách
Vai nhỏ tóc dài

Anh đi theo hoài
Gót giày thầm lặng
Đường chiều úa nắng
Mưa nhẹ bâng khuâng

Em tan trường về
Cuối đường mây đỏ
Anh tìm theo Ngọ****
Dáng lau lách buồn

Tay nụ hoa thuôn
Vương bờ tóc suối
Tìm lời mở nói
Lòng sao ngập ngừng

Lòng sao rưng rưng
Như trời mây ngợp
Hôm sau vào lớp
Nhìn em ngại ngần

Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Trao vội chùm hoa
Ép vào cuốn vở

Thương ơi! Vạn thuở
Biết nói chi nguôi
Em mỉm môi cười
Anh mang nỗi nhớ

Hè sang phượng nở
Rồi chẳng gặp nhau
Ơi mối tình đầu
Như đi trên cát

Bước nhẹ mà sâu
Mà cũng hòa mau...
Tưởng đã phai màu
Đường chiều hoa cỏ

Mười năm rồi Ngọ
Tình cờ qua đây
Cây xưa vẫn gầy
Phơi nghiêng dáng đỏ Áo em ngày nọ
Phai nhạt mấy màu

Chân theo tìm nhau
Còn là vang vọng
Đời như biển động
Xóa dấu ngày qua

Tay ngắt chùm hoa
Mà thương mà nhớ

Phố ơi! Muôn thuở
Giữ vết chân tình
Tìm xưa quẩn quanh
Ai mang bụi đỏ
Dáng ai nho nhỏ
Trong cõi xa vời.
Tình ơi!... Tình ơi!...

*** Ngọ là tên một cô gái mà ngày xưa nhà thơ thầm yêu khi còn đi học.

Ông nhớ lại: Cũng trong những năm học tú tài này, ông đã để ý một cô bạn học cùng lớp tên là Hoàng Thị Ngọ, cô gái đó quê gốc Hải Dương, ở gần nhà ông. Nhưng chỉ là để ý thôi chứ không dám ngỏ lời.

Hàng ngày, khi xếp hàng vào lớp, cô gái đứng ở đầu hàng bên nữ, nổi bật, mái tóc dài xoã trên bờ vai mảnh dẻ. Ông chỉ im lặng ngắm nhìn. Rồi khi tan trường, cô gái một mình trên đường về nhà, ông lại là kẻ lẽo đẽo theo sau.

"Cô ấy ôm cặp đi trước, tôi đi theo nhưng không dám lên tiếng. Trong bóng chiều tà, ánh nắng hắt qua hàng cây, cô ấy lặng lẽ bước, gây cho tôi những cảm xúc bâng khuâng khó tả. Cứ thế, tôi chỉ biết lặng lẽ đi theo sau cô ấy hàng ngày, giấu kín những cảm xúc của mình không cho bất cứ ai biết”.

Bài thơ này được Phạm Duy phổ nhạc, thật tuyệt hay. Có nhiều người hát bài này thành công: Thanh Ngọc, Đoan Trang, Thái Thanh, Thanh Lan, Hiếu Thuận. Thanh Ngọc là giọng hát mới, hát cũng đạt cái bay bổng. Thái Thanh giọng cao, cổ điển, nhưng hơi hơi già một tí ti... Đoan Trang hát hơi gắt. Đức Tuấn hát bài này dở ẹc, giọng không bay bổng như lời thơ nhạc. Mình thích giọng Hiếu Thuận nhất , rất bay bổng thanh thoát như cánh chim trong nắng trưa non...

Thứ Năm, 24 tháng 9, 2009

Ngưỡng đau và 20/80

Hôm trước, ngồi đọc một website về bơi lội, họ viết thế này. Vận động viên bơi lội chỉ đạt đến mức độ chuyên nghiệp, nếu tập luyện tốc độ. luyện tốc độ là cơ thể không những làm đúng kỹ thuật, mà còn phải làm với tốc độ cao, cơ thể gần như rã nát, vượt qua ngưỡng đau của cơ thể. Sẽ đạt được level chuyên nghiệp.

Trong cuộc sống, cái gì cũng giống như sự nghiệp thể thao vậy, nhất định phải cố hết sức để vượt qua được ngưỡng đau mới tới được tuyệt đích.

Trẻ con nên học thể thao, ko chỉ vì khỏe mạnh, mà còn luyện tính trì, sức bền bỉ, chịu đựng áp lực cao, tính hiệu quả, và tính điềm đạm.

Có một lý thuyết 20/80. Thường một công việc gì đó, mình làm mất 80% chỉ dành cho mức cơ bản thôi. 20% cuối là lúc thể lực đã nguôi dần, nhưng vẫn phải rán sức luyện như lúc sung sức của 80, thậm chí hơn. Không những thế, phải chau chuốt kỹ thuật, chau chuốt những phần gọi là "hoàn thiện". Thì sẽ đạt thành tựu. Muốn luyện được cái 20% này, chắc cũng nên tập bơi tốc độ.

Swimmer

THẬT SỰ ĐAU ĐỚN

Đọc bài này thấy thương bọn trẻ con quá, kể cả bọn giang hồ, và cả các em học sinh học trong những trường có giang hồ nhí. Đọc bài này thấy lo cho xã hội mình quá, xã hội này quá man dại, quá chậm phát triển, cứ như các nước ở châu Phi xa xôi nghèo đói, man dại...

Nhớ đến phim triệu phú ổ chuột

Giang hồ tuổi teen - Kỳ 3: Sát thủ vị thành niên

TT - Nhà trường xa lánh, gia đình khắt khe, nhiều đứa trẻ đã quyết định “chơi tới” để trả thù bằng nghiệp sát thủ. Tân “sô” bộc bạch: “Bạn bè trong giới gọi em là Hắc Chu Quy vì người em đen như cột nhà cháy và trên lưng xăm hình quỷ, kẻ canh giữ linh hồn. Sống bằng nghề đâm thuê chém mướn này hên xui lắm anh ơi. Nếu thành công nhiều vụ, có số má thì sau này sẽ đỡ khổ hơn”.

Nói đoạn, nó kéo áo lên để lộ những vết sẹo sau nhiều trận đổ máu. Nhìn thân hình cao lêu nghêu, nét mặt già sạm, không ai ngờ Tân chỉ mới 17 tuổi. Nhà Tân ở Q.4 (TP.HCM), mồ côi mẹ từ bé, cha cưới vợ khác. Tân buồn bã vì mẹ kế bạc đãi, cha ruột thờ ơ, sang nhà cậu nương nhờ. Từ đó, nó bỏ bê việc học theo nhóm bạn “Nicolai” tung hoành ở khu Xóm Chiếu.

Một giang hồ nhí bị công an bắt ngay sau khi giết người ở Q.10, TP.HCM - Ảnh: CTV

>> Kỳ 1: Giang hồ tuổi teen
>> Kỳ 2: Đêm đi hoang

“Nghiệp”

Sau một hồi lưỡng lự, Tân kể lại lần chém người đầu tiên: “Lúc đó em 14 tuổi, đại ca ra lệnh “xử” một thằng ở Q.2 vì tội thiếu tiền mà đòi làm cha. Em cùng ba người bạn phóng xe vào khu nhà trọ ở đường Trần Não. Một người rú ga đợi sẵn, một người gõ cửa kêu ra, còn em thì chém. Vừa thấy đối tượng là xả mã tấu tới tấp”.

Sau lần đó, Tân cắn môi nhớ lại: “Em bắt đầu tập làm quen với cảm giác gan lì bằng cách chặt ngón tay và nằm im không khóc. Em tự thề với lòng rằng sẽ trở thành sát thủ để rửa nhục”. Rồi những lần “phê” thuốc lắc, những buổi nhậu thác loạn, Tân lấy con dao bấm luôn mang theo người để rạch tay, rạch ngực cho máu chảy ròng ròng trước mắt bạn bè để chứng tỏ. Tiếng dữ đồn xa, Tân được giới anh chị tin dùng, sẵn sàng trao nhiều “hợp đồng” đâm thuê chém mướn nặng ký để mưu sinh. Bốn năm qua, Tân đã đụng độ trên dưới 50 lần, nhiều đứa bạn bị chết trẻ, tù tội, còn Tân sứt đầu mẻ trán, lủi thủi hết quận này sang quận khác để tránh thù oán giang hồ.

Cũng theo Tân “sô”, trong những tháng ngày theo “nghiệp”, Tân đã qua lại với nhiều tay anh chị mua bán “hàng nóng”, “hàng trắng” và am tường mọi ngõ ngách của chúng.

Tân kể: “Năm ngoái, em đã cắt gân chân một người trên đường Tú Xương. Vài ngày sau mới biết bị nhầm, người bị hại chỉ là anh bán vé số dạo hiền lành, chị vợ sinh con trong bệnh viện. Sau vụ đó em bỏ trốn về Đồng Tháp tính làm lại cuộc đời, nhưng liên tục nhận được lời nhắn nhủ từ các đàn anh: chết là lối thoát cho mày!”.

Không quen cuộc sống khó khổ, không bỏ được cơn nghiện, Tân trở lại Sài Gòn tiếp tục sống qua ngày đoạn tháng. Lần cuối gặp Tân cũng là lúc nó thu xếp mấy bộ đồ ra đi, nó chỉ nói: “Em không biết về đâu, nhưng phải đi thôi. Đêm đến gặp toàn ác mộng bị đuổi giết, sợ lắm. Nếu có thể quay lại tuổi thơ, em sẽ cố gắng học hành để có cuộc sống đơn giản như bao người khác. Bây giờ không còn kịp nữa rồi, anh ơi!”.

"Có nhiều giải pháp để phần nào giải quyết vấn đề này, nhưng trước hết các gia đình cần quan tâm đến con cháu mình. Nuôi dạy con cái trưởng thành là nhiệm vụ đương nhiên của các bậc cha mẹ, mỗi bậc cha mẹ phải nhận thức một cách khá đầy đủ và sáng suốt rằng con cái trưởng thành là nhiệm vụ số một trong cuộc đời. Ngoài sự quan tâm của gia đình, nhà trường..., ta nên tăng cường vai trò của các tổ chức xã hội, giáo dưỡng và giáo dục"

Tiến sĩ tâm lý HUỲNH VĂN SƠN

Không bơ vơ bụi đời như Tân, N.V.H. xuất thân trong một gia đình có “máu mặt” và khá giả ở ngoại ô Sài Gòn. Chị gái là một hoa khôi trong làng chơi, buôn bán “hàng trắng” và kết thân với rất nhiều tay anh chị. Mẹ H. là thầu đề, trùm chơi hụi và cho vay nặng lãi. Một người bạn của H. tiết lộ: “Nó sinh năm 1994 với ẩn danh là Hero vì được giang hồ nhí tôn xưng làm anh hùng, và cũng là trung gian điều phối heroin trong giới trẻ. Nó bỏ học từ năm lớp 7 để lao vào con đường phạm pháp. Hero đình đám với nhiều vụ xử nhau cỡ bự ở Q.Tân Bình, Gò Vấp. Dù có tiếng là sát thủ nhí máu lạnh, nhưng thật ra bên cạnh H. có nhiều đàn anh trợ giúp nên không ai dám đụng vào”.

Gần đây hai chị em của H. đã bị công an truy nã vì tội tàng trữ, buôn bán heroin và hiện giờ không ai biết họ trôi dạt về đâu.

“Đại ca 007”

Đêm nọ, tại một quán nhậu trên đường Nguyễn Thượng Hiền (Q.3), hai giang hồ nhí lao vào chém một người khách nhỏ tuổi. Nhanh như điện giật, nạn nhân hất văng chiếc bàn lên đỡ, xoay người tung hai cước thật mạnh vào hạ bộ đối phương rồi cầm chai bia vỗ tiếp vào đầu. Thấy đối phương gục ngã, cậu bé khoác lên người chiếc áo sơmi đen, lấy trái cà chua trong túi quần ra nhai bỏm bẻm, ung dung bước ra đường Nguyễn Đình Chiểu đón taxi trước ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người.

Ngồi bàn kề bên là một nữ sinh của một trường THPT ở Q.3 tỏ ra hiểu biết khi kể lại: “Thằng đó năm nay 16 tuổi, bị nhiễm phim Nhiệm vụ bất khả thi của Hollywood, sát thủ ngậm củ cà rốt trong phim là thần tượng của nó. Nếu trong phim sát thủ luôn mang theo củ cà rốt thì nó biết tạo “phong cách” riêng bằng cách ít nói, mặt lạnh và nhai cà chua. Nó siêng năng luyện tập võ thuật, suốt ngày lang thang xem có ai bị ăn hiếp để ra tay như chàng sát thủ trong phim. Nó tự xưng là “sát thủ Tomato”. Vì tính chơi ngông nên nó bị nhiều băng nhóm nhí trùm bao bố đánh cho tơi tả. Nhưng nhờ biết lấy tiền gia đình chung chi hào phóng nên vẫn nghêu ngao lòng vòng các trường THPT ở Q.3 để lấy uy”.

Cũng theo cô nữ sinh này, Tomato bị đuổi học từ năm lớp 8, khắp trường ai cũng biết. Mới đây, giới giang hồ nhí lại biết đến Tomato với nickname mới là “Gà con“, cắt tóc ba phân, mỗi tháng nhuộm một màu theo một nhân vật trong phim Người trong giang hồ của Hong Kong. Một thời gian dài “Gà con” làm sát thủ ở học đường và cầm đầu một nhóm giang hồ, qua lại với nhiều tay chơi nhí khác ở chợ Bà Chiểu. Suốt ngày “đại ca 007” này tụ tập đàn em vào bar, đua xe, đánh lộn rồi nghĩ ra nhiều trò quái đản ở các khu vực lân cận trường học.

Ông Hoàng Ngọc Ẩn, nhà ở Q.4, là người đã nhiều lần chứng kiến, ra tay ngăn cản những vụ thanh toán giữa đám giang hồ nhí, tâm sự: “Chứng kiến cảnh giang hồ nhí “lấy số”, đâm chém nhau mà tôi rợn người bởi sự tàn bạo, mạnh tay của bọn nhỏ”. Ít ai biết ông Ẩn là người từng có số má trong giới anh chị với biệt danh “đại ca Teo”, sống giang hồ từ năm 11 tuổi. Nhưng sau những ngày tháng u tối, ông đã “gác kiếm”, tìm vui trong hoạt động xã hội.

Ông thở dài: “Tôi đã bị nhiễm HIV/AIDS và không còn sống được bao lâu. Tuổi trẻ suy nghĩ chưa tới đã cuốn tôi theo lối sống thích chứng tỏ, thích ra oai, cái gì tôi cũng làm, trò gì tôi cũng biết, lúc hối hận thì đã muộn màng. Tôi sắp chết nhưng vẫn lạc quan yêu đời, làm những điều có ích cho xã hội. Tại sao các cháu còn trẻ không biết quý trọng cuộc sống? Là một người từng lầm lỗi, tôi chỉ muốn nói với các cháu rằng hãy dừng lại khi chưa quá muộn, đừng làm đau buồn người khác và hủy hoại cuộc đời mình nữa”.

THẾ ANH - SƠN BÌNH

Samsung Omnia - có cần phải đẹp thế ko













Minsk: "Quỷ dữ" từ Belarus


Minsk: "Quỷ dữ" từ Belarus


3Bánh, 23/9/2009, 16:20(GMT+7)

Minsk, mẫu xe máy nổi tiếng "trâu bò" của Liên Xô, đã trở thành một thú chơi ở Việt Nam.

Dưới đây là bộ ảnh của nhiếp ảnh gia Justin Mott chụp cho thời báo The Wall Street Journal.
Một chiếc Minsk Classic đời 2000 đang được "tân trang" tại một hiệu sửa xe Minsk tại Hà Nội. Chủ nhân của xe là Azrael Jeffrey, 36 tuổi, một người nước ngoài sống tại Hà Nội. Xe Minsk vốn nổi tiếng là...hay hỏng nhưng được cái dễ sửa! Tại Việt Nam, thú chơi xe Minsk đã hình thành ở cả cộng đồng người nước ngoài lẫn thanh niên sở tại
Nguyễn Trọng Tùng, một nhiếp ảnh gia 27 tuổi, đang rong ruổi trên chiếc Minsk đời 1995 trước cửa Nhà thờ Lớn Hà Nội. Xe Minsk được sản xuất từ những năm 50 thế kỷ trước tại Belarus - một nước cộng hòa thuộc Liên Xô cũ. Hiện nay hãng sản xuất Minsk (Motovelo) đang phải đối mặt với khó khăn về tài chính và có cơ phải đóng cửa
Xế của Jeffrey tại hiệu sửa xe. Jeffrey mới tới Việt Nam từ Hè năm nay và ông cho biết, gần như tất cả bạn hữu của ông đều đi xe Minsk. Tuy nhiên, các hiệu sửa xe Minsk đã bắt đầu lo ngại vì đồ xe Minsk ngày một khó kiếm
Nguyễn Trọng Tùng đang "lả lướt" trên một con phố bận rộn của Hà Nội. Ngày nay, những người đi xe Minsk đã bắt đầu "nhẹ nhàng" với xế do mối lo xe hỏng khó kiếm đồ
Mặc dù Minsk có tốc độ cực đại chỉ 85km/h nhưng chất lượng đường phố với những ổ gà, ổ trâu có thể khiến những chiếc xe cũ kỹ như Minsk rơi rụng...mất đồ!
Phạm Đức Cường - thường được giới chơi xe Liên Xô tại Hà Nội gọi là Cường Minsk, đang sở hữu khoảng 50 chiếc Minsk để chuyên cho thuê. Thuê xe Minsk để khám phá Đông Bắc, Tây Bắc Việt Nam là một cách phổ biến của du khách phương Tây đến Việt Nam
Đồ cho Minsk ngày một hiếm khiến anh Cường đôi khi phải đi thu lượm đồ từ các bãi sắt vụn
Đồ Minsk có cơ tăng giá do người chơi đã bắt đầu tìm mua để dự trữ
Xe Minsk đã từng là phương tiện vận chuyển chủ yếu ở các vùng sâu vùng xa Việt Nam. Nhưng nay những chiếc Minsk "trâu bò" đã trở thành một thú vui của người ở phố. Ảnh: Dan Donkery, một người nước ngoài tại Hà Nội, đang "đùa với xe" bằng một pha "bốc đầu"
Cộng đồng người nước ngoài tại Hà Nội thậm chí đã lập nên Vietnam Minsk Club và tổ chức "Olympics" với các trò chơi dùng xe Minsk
Một trong những môn thi của "Olympics" cho những chủ nhân Minsk là thi...đi chậm!
Và phần thưởng dành cho người chiến thắng là những chiếc cup danh giá làm từ piston vỡ, bu-gi, tay biên hỏng của xe Minsk!
Ảnh do Justtin Mott chụp cho The Wall Street Journal