Thứ Hai, 7 tháng 9, 2009

Một vài cơn giật mình khi đọc Cao Việt Dũng

Trích "Văn học Pháp hiện nay: Không có thủ lĩnh" Cao Việt Dũng

Cao Việt Dũng
Rất nhiều người Pháp có thú vui đến các cửa hàng sách lớn như FNAC, Gilbert để đọc “cọp”, ở đó bày sẵn ghế dựa êm ái cho những độc giả mê sách nhưng không thích bỏ tiền ra mua.
(Cái này làm mình nghĩ đến Cafe Thứ bảy của Nhạc sỹ DT)

Số lượng kinh khủng đó được giải thích chủ yếu bởi sức làm việc của các nhà văn chuyên nghiệp. Thật đáng nể! Nhà văn nữ Amélie Nothomb ngay cả trong kỳ nghỉ cũng viết mỗi ngày bốn tiếng, dù cô chỉ xuất bản một phần ba những gì mình viết ra. Max Gallo (chuyên gia viết tiểu sử) ngày nào cũng dậy từ 5 giờ sáng để viết. Nhà văn gốc Nga Henri Troyat đã 93 tuổi nhưng vẫn coi viết là công việc không thể thiếu hằng ngày. Nỗi ám ảnh viết thực sự đè nặng lên họ, một ngày không viết trở thành địa ngục. Frédéric Dard mỗi ngày viết tới 25 trang. Một tối say rượu ông treo cổ tự tử, được cứu sống, mười lăm ngày sau ông lại tiếp tục viết...
(Niềm say mê hiện nay của mình là gì đây? lo quá, lo quá...)

họ gần như không quan tâm đến thời sự văn học, với thành kiến “hiện nay không có gì đáng đọc”.
(Hình như CVD viết về mình chăng, hic hic...)

Đọc Cao Việt Dũng, không hiểu sao mình nhớ da diết thời đi học của những say mê, mơ ước và mộng mị.
Trong lúc đi tìm CVD, lạng quạng vào 2 web này cũng thấy hay hay
http://bnok.vn/alexandria
http://vdcnews.socbay.com

Không có nhận xét nào: